Chủ Nhật, 28 tháng 7, 2013

RU CON




Mẹ như chút nắng Thu tàn
Đôi vai còm cõi lá vàng khóc con
Biết rằng trả nợ nước non
Mà sao năm tháng mỏi mòn... vẫn đau

Gió chiều tháng bảy lao xao
Ngỡ như sương khói cồn cào sẻ chia
Con đi sen nở trắng đìa
Con về xao xác lá lìa chân mây

Đớn đau thức suốt canh chầy
Cằn khô thân Mẹ hao gầy xác ve
Chiều Thu ngọn cỏ vàng hoe
Mong manh vạt nắng nhập nhòe bóng con

Làm trai một dạ sắt son
Hai vai Tổ Quốc đưa con vào đời
À ơi Đất Nước ru hời
Màu cờ rực đỏ rạng ngời sử xanh

Thôi thì bên Chị bên Anh
Ngủ yên con nhé đất lành êm ru
Mẹ làm ngọn gió mùa Thu
Mơn man mộ cỏ úa – dù chiêm bao

Ngủ đi con…đất rộng trời cao
Mẹ ru con lời ru ngọt ngào
Mẹ ru con lòng bao dung của đất…
…lòng yêu thương của trời…
…con ngủ đi con…!

                         Quyên Xưa
PS: Viết tặng những Bà Mẹ Việt Nam nhân ngày Thương Binh Liệt Sĩ 27.7