Chủ Nhật, 21 tháng 12, 2014

NỖI NHỚ THÁNG 12




Vậy là chúng mình đã xa nhau hơn hai mươi mấy năm rồi !

Bây giờ, mái đầu đã bạc, con tim đã cằn khô, em vẫn chưa hiểu được vì sao mình lại mất nhau, vì sao em sợ hãi trong nỗi hồn nhiên của thời mới lớn . Anh thật thà, em nhút nhát, anh thực tế, em lãng mạn , mộng mơ...có những điều thật tế nhị cỏn con nhưng lại làm em không thể...và tránh mặt anh một cách dại khờ, để bây giờ em cứ hỏi tại sao...?

Tháng mười hai lại về, em lại thêm nhớ như đã từng da diết không quên.
Con đường Gia Long và thị trấn bình yên không còn đầy ngập những cánh hoa dầu xoay xoay trong gió, công viên ngày xưa nơi em hay đứng ngóng chờ tàu anh cặp bến giờ đã khác xưa nhiều , em không thể tìm lại chút mùa và không gian xưa cũ, chỉ còn vạt nắng hiếm hoi nhạt nhoà và tiếng chuông nhà thờ lảnh lót ngân vang !

Là người ngoại đạo nhưng em vẫn thích cùng anh đi đến giáo đường. Đêm Noel mình đi bên nhau sau giờ tan lễ. Gió lạnh đầy ,tóc em dài ướt nhẹ sương đêm . Cho đến bây giờ em cũng không quên cái cảm giác thật bình yên khi anh nắm chặt tay em .Bàn tay anh ấm áp , mạnh mẻ như bảo rằng hãy yên lòng anh sẽ chở che , em dịu dàng bên anh , ngước nhìn lên trời cao như cố tìm ra hai vì sao cổ tích , nguyện cầu cho mình mãi mãi bên nhau...

Vậy đó mà chia xa..em nghe lạnh nhiều hơn khi tháng mười hai về xôn xao từng hồi chuông đổ , bàn tay ngậm ngùi quay quắt nhớ một bàn tay !

Anh đang ở đâu ? Sau 75 chúng mình hoàn toàn mất hẳn tin nhau, em luôn thầm mong sẽ có một lần vô tình ta gặp nhau khi sợi tóc tàn phai và ngày đang qua đi vội vã, để em còn rưng rưng kể cho anh nghe những nỗi niềm em luôn giấu kín khi ngày đó dại khờ đã trốn khỏi đời anh ....! Sao em lại có thể cố chấp giận hờn trong khi anh vẫn lặng lẽ chờ bên cổng nhà em sau mỗi lần tàu cặp bến....để môt đời nghe hối tiếc miên man.

Và...để được nói một lời xin lỗi dù ngày xưa em chỉ vô tình. Mãi mãi trong em , tháng mười hai vẫn ngọt ngào và bình yên như cuộc tình mình đã có, phải không anh !
____QX____

Tặng Lương Ngọc Thạch HQ 534 trước 1975


Thứ Tư, 3 tháng 12, 2014

CUỐI MÙA THU



Mùa thu chùng chình còn sót lại sau lưng
Cái rét đầu đông lạnh lùng như dao cứa
Mây nhớ ai mà trời như nghiêng ngữa
Người nhớ ai...
Chiều...
Lần lửa...chạnh lòng đau ...!!!