Thứ Năm, 31 tháng 7, 2014

LÀ EM !



Chiều dần phai nắng
mùa muộn rã rồi em...

chim quyên ngơ ngác gọi bầy
nhọc nhằn sau cuộc tỉnh say
mong manh em tôi đôi vai gầy thổn thức
cứ lặng im ray rứt
cứ một mình buồn khóc đi em ...

mệnh đời đã trót lấm lem
con nhện giăng tơ nên đa đoan làm sao em trả dứt
chết điếng nụ cười, nghe nhói đau lồng ngực
quỵ té bên đường
sấp ngửa cuộc tình đau

em bây giờ xanh xao...
em bây giờ hư hao...
như loài ve kiệt khô khi mùa hạ sắp tàn
chênh chao bóng chiều vàng
tôi tìm em lau lách
vẫn chỉ là em dù trần gian mục rách
vẫn thật thà như bông súng bông sen

trả lại đời bon chen
em quay về miền thơ không sân si lừa dối
ôm đàn ru từng đêm tóc rối
bình yên thôi...
.....
Chiều dần phai nắng
mùa muộn rã rồi em ..!
Quyên Xưa






Không có nhận xét nào: