Chiều chia sợi nắng mồ côi.
nửa em mộng mị nửa tôi dại khờ
bạc lòng gom lại câu thơ
pha màu áo mới đợi chờ mùa xưa
tên em gọi mấy cho vừa
trắng phơ màu tóc
đổ thừa thời gian
bình an em nhé bình an
tình riêng đem dấu trăng vàng đáy sông
một thời trả lại hư không
tàn phai chiếc lá diêu bông mất rồi
sông dài nước hững hờ trôi
làm sao giữ lại em tôi thuở nào
giật mình cứ ngỡ chiêm bao...!
QX
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét