Thứ Năm, 2 tháng 2, 2017

GIÊNG TRÔI .




















Dịu dàng như buổi sáng lặng im
ta cô đơn trong tịnh yên khắc khoải
thoang thoảng hương đưa nhẹ nhàng mùi thời gian tê tái
hoa rũ trên tường nhòa nhạt bóng mùa trôi

Gởi lại cho mùa chút đắng đót đi thôi
gió hãy cuốn đi bao muộn phiền không nguôi khi niềm tin đêm từng đêm mục rữa
xoa tay khô buồn khi chiều xuân về ngang song cửa
con én không còn khao khát khoảng trời xanh

Loanh quanh ta tìm hạt nhớ loanh quanh
hình như loài thiên di vừa bay qua và đánh rơi đâu đó
lạc mất đời nhau lời thương xưa chưa ngỏ
che dấu bụi mờ
đêm chợt nhớ mà đau

Tháng giêng ơi
đừng xôn xao
đừng để sợi khói mù tăm buồn đong đưa trong mắt
đừng phỉnh phờ nhau khi thời gian thôi rót mật
giêng xuân thì
chênh chếch bóng hoàng hôn

Và ta ơi...
ta về đâu
khi gối mỏi chân chồn...
..........
Mùng 4 tết con gà
___quyên xưa___