Thứ Hai, 30 tháng 12, 2013

ANH CÓ ĐỢI EM KHÔNG ?

 ANH CÓ ĐỢI EM KHÔNG ?
Chiều nay trời không lạnh lắm
sao môi tê buốt dại khờ
đôi vai gầy nghe tiếng thở 
nhịp buồn gõ nhẹ quanh đây

anh có chờ em sau cuộc tỉnh say
có sẵn một bờ vai cho em tựa nương mà khóc
suốt một đời em vẫn là con ngốc
đi ngược con đường dù  biết  đã không anh

dù biết rằng tình yêu mong manh
anh đã buông tay em ra sau chuỗi ngày không còn kiên nhẫn
đôi ta cùng hụt hẩng
hai phía con đường nghe nhịp bước mà đau

đêm lạc loài ôi một thuở chiêm bao
tình đến rồi đi như con tàu trong đêm vội vã
dù gặp nhau vờ như xa lạ
anh có bồn chồn thương con sáo sang sông

anh ạ, chiều cuối đông
em buồn hắt buồn hiu nhặt chiếc lá bên đường gọi tên anh như ngày xưa em vẫn từng như thế
đêm từng đêm, anh có nghe con thằn lằn trách hờn em kể lể ?
xa rồi có nhói lòng đau....?

anh có chờ em về mùi gạch chín hanh hao
rặng bần ven sông lập loè hoa Đôm Đốm
đường trần chông gai lổm chổm
phía cuối con đường anh có đợi em không?

hoa mướp thật hiền gian nhà nhỏ ven sông
mùi dừa nước thật ngoan gian nhà xinh như chiếc nấm
em đốt áo chua ngoa, bên anh hiền như cô Tấm
ao súng sau nhà con cá quẫy mừng nhau

nấu nước gội đầu anh thêm chút hoa cau
gom hết yêu thương bù đắp cho em chiều hanh hao vạt nắng
tóc em bay chiều lâng lâng mây trắng
gom hết ân cần...anh có đợi em không ?
......
phía cuối con đường ...
anh có đợi em không ?
DQ



Thứ Hai, 23 tháng 12, 2013

GIÀ KHÔNG PHẢI BỎ ĐI ...!!!


GIÀ KHÔNG PHẢI BỎ ĐI !
Người ta thường nói
"già mà còn ham..."
già mà không ham 
mới là chuyện lạ ...!!!
.....
Nói gần nói xa
không qua nói thiệt
lòng người keo kiệt
thường hay so đo
cuộc sống đói no
cũng không màng tới
miễn sao rãnh rỗi
tám chuyện lê la
lôi chuyện người ta
đem ra mổ xẻ
cứ hay bắt bẻ
phê phán đủ điều....
.......
Nào có chi nhiều
đời bao lâu lắm 
cứ ngồi suy ngẫm
đếm lần ngón tay....
......
Kiếp người trót vay
hai mươi năm đầu
vui được gì đâu
cái thời thơ bé
trường lớp bạn bè
cơm Cha áo Mẹ
học và học thôi...
.....
Hai mươi năm trôi
gia đình oằn vai
vợ chồng con cái
nội ngoại hai bên
hiếu hỉ đáp đền
ôi thôi...đủ thứ !
thế là mệt lữ
nào quãng chi thân...!
......
Nào quãng chi thân
mười năm qua nữa...
chiều qua song cửa
ôi...! Ngoài năm mươi !
hoa chẳng còn tươi
bướm đà mỏi cánh
mùa qua chóng vánh
giật mình tóc phai...!
.....
Giàu chẳng bằng ai
êm ấm ngọt bùi
Mẹ Cha khuất núi
con thì nên danh
tóc chẳng còn xanh
trần gian thoi thóp
tháng ngày mong manh....
.....
Thì thôi...thì thôi
gần dứt nợ đời
thương thân bóng xế
thương đời ủ ê...!
.....
Đời như cơn mê
thoáng say thoáng tỉnh
còn chi toan tính
còn gì so đo.
.....
Quẳng vội gánh lo
nghiêng vai bỏ hết
một đời mỏi mệt
vui còn bao lâu...!
ngày dài đêm thâu
lòng vui như tết !
....
Ai mà không chết
ai mà luôn xuân
cũng là trầm luân
nên đừng phê phán
già nghe thêm chán
miệng đời thị phi
lắm chuyện...khinh khi
lời ta ta rước
tháng năm đi trước
tháng mười theo sau
đừng có cười nhau....
....
Nếu mà ai nói
già mà còn ham
già mà không ham
mới là chuyện lạ
bà con ơi....!!!!
QX














Thứ Ba, 10 tháng 12, 2013

TỰ TÌNH!

TỰ TÌNH !
Hết một năm rồi
tôi thêm một tuổi
một đời dong ruỗi
ngựa già chồn chân
lần tay bâng khuâng 
giật mình thảng thốt
đường rêu mai một
tôi thồ hai vai
con tim mệt nhoài
hằn sâu vết cứa
tôi còn đâu nữa
cuộc tình lãng du
ngày tháng mịt mù
đường xa mấy nẻo
tơ hồng rũ héo
bên bờ lau xưa
đi tìm sợi mưa
treo chiều đông tím
buồn ơi lìm lịm
nặng trĩu lòng đau
bàn tay xanh xao
ngập ngừng dấu thánh
ngày qua chóng vánh
dốc đời co ro
thôi đừng đắn đo
thôi đừng toan tính
trần gian lĩnh kĩnh
một mớ trầm luân
ngực trần thôi xuân
tay phơi đông giá
tôi giờ xa lạ
góc phố bon chen
đời trắng rồi đen
thà tôi như cỏ 
bên mồ quạnh hiu
.....
mùa về liêu xiêu
già thêm một chút
đường dài heo hút
vẫn mình tôi đi...!
QX



Thứ Ba, 3 tháng 12, 2013

GIÓ BẤC LẠNH CHƯA ANH...?


"Gió bấc heo may
chuồn chuồn bay thì bão..."
tháng mười một rồi
gió bấc lạnh chưa anh?
con chuồn chuồn có ngơ ngác vòng quanh
giậu mồng tơi trái ươm màu tím đỏ
vườn xưa lộng gió
không tiếng rơi đều trên lá giọt mưa đêm
chỉ có gió bấc gọi tên
người đàn bà sắt se theo tận cùng năm tháng
bàn tay khô lần đếm mùa trôi nghểnh ngãng
xa xăm buồn
sợi khói bỗng nghe cay
ừ...nghe như tàn phai
nghe trong âm u từ nơi nào xa lắm
ta gọi ta
sao dường như lạ lẫm
lạc mất nhau rồi 
đêm gió rít buồn tênh
hạnh phúc nào...đớn đau nào...cay đắng nào....khi không thể quên một cái tên
dù đã ngược đường nhau anh đi về nơi ấy
dù vết thương con tim vẫn còn sưng tấy
người đàn bà vẫn một mình
co ro...
khao khát...
gọi khàn đêm !
gió bấc về rồi
mùa lạnh thêm...buồn thêm...
người đàn bà vén đau thương rón rén chân trần loanh quanh nhặt gom từng vùng miền 
ký ức
đời  dẫu buồn rưng rức
anh cứ yên lòng
phía trước vẫn trời xanh
tháng mười một rồi
gió bấc lạnh chưa anh....?
Quyên Xưa



Thứ Sáu, 22 tháng 11, 2013

ĐI THĂM STONE MOUNTAIN ATLANTA.

Núi đáStone Mountain 
Cách Atlanta khoảng 10 miles về hướng Đông, giữa vùng đồng bằng trống trải, cây cối xanh tốt, bỗng mọc lên một ngọn núi lớn mà điểm đặc biệt là núi được tạo nên bởi duy nhất một hòn đá cực lớn.Một hòn đá tròn màu xám, mặt đá trơn tru, không có những vết kẻ, khe nứt để đất có thể bám vào , nên núi toàn trọc, chỉ có một vài loại cây lưa thưa trên núi mà thôi, mọi người thường gọi là Núi Đá ( Stone Mountain ).
Từ xa lộ số 10 rẽ vào tay phải , từ xa đã nhìn thấy trên vách núi hình của 3 vị Anh hùng miền Nam trong chiến tranh Nam Bắc.Nơi này bây giờ là công viên giải trí ( Theme Park ), mở cửa từ 6 giờ sáng cho đến nửa đêm 12 giờ khuya .Ban đêm mùa hè từ tháng 4 đến tháng 9 có show chiếu tia sáng laser trên hồ nước trước bức tranh điêu khắc 3 vị anh hùng .Các trò chơi trong công viên gồm có : Summit skyride tức ngồi xe Cable car lên ngọn núi,Scenic rail road ngồi trên xe lửa chạy vòng quanh núi, xem phim  trong rạp 4 D Theater, thăm The Great Barn vựa chứa nông sản, trèo lên Tree House nhà chòi trên cây, chèo thuyền nhỏ trên sông, du ngoạn trên hồ bằng thuyền máy hơi nước, chơi Water Slide, Mini Golf, thăm viếng nhà bảo tàng, xem triển lãm xe hơi xưa....và còn nhiều trò chơi khác...
Đến Atlanta mà không đi thăm Stone Mountain là một điều thiếu sót lớn, đi một lần sẽ  nhớ mãi về phong cách phục vụ của nhân viên nơi này, sẽ không quên không khí trong lành và cảnh trí thiên nhiên tuyệt đẹp đến nao lòng du khách gần xa...!
  




Hàng cây ven bờ hồ, click khi xe chạy ngang qua nên không rõ lắm
Hai Mẹ  con
Giày ống cao , mũ len đây thế mà vẫn lạnh
Về nhà thôi!








Thứ Tư, 20 tháng 11, 2013

RU TA !




Từng đêm heo hút sông dài
ta tu ta ngủ miệt mài chiêm bao
vỗ về hạnh phúc hư hao
như con thuyền giấy qua bao thác ghềnh 

về đâu mấy thuở bồng bềnh
tình như sương khói bên triền quạnh hiu
hỏi lòng đã chán chưa , yêu
tim như hoá đá 
nâng niu nốt đời


tình ơi xin chớ gọi mời
thà trong thinh lặng
nghẹn lời
thế thôi !
chữ tình vốn bạc như vôi
bình yên ta nhé
mùa trôi mất rồi...

ví đầu đũa cả có đôi
ta như cá quẫy mồ côi một mình...!

QX

Thứ Tư, 23 tháng 10, 2013

TÔI ...CHỈ MÌNH TÔI...!!!

Đã qua rồi cái tuổi mười ba

Bắt đom đóm bỏ vào chai đêm lập loè nhát ma nhau rồi ù té chạy
Qua rồi thời mộng mơ con gái
Chờ trống tan trường cuống quýt đợi ai theo

Bây giờ muộn màng chiếc lá đã vàng queo
Trời cuối thu mây buồn như sợi tóc
Đêm xa xôi, nghe con tim bật khóc
Chiếc lá sai mùa khô mốc giữa trời xa

Trời bên này tháng mười mà rét tiết tháng ba
Lặng lẽ mùa thu neo bên triền nỗi nhớ
Khách lạ già nua bỗng như thành lớ ngớ
Quanh quẩn song buồn chờ chiếc lá rơi nghiêng

Tổ Quốc bây giờ , ôi... sao quá linh thiêng
Đau đáu về quê hương qua tin đài báo bão
Thương miền Trung dân nghèo thêm lơ láo
Mưa trắng khung trời...mưa trắng cả đôi tay

Tôi nhớ quê mình...tôi nhớ quá chiều nay...
Con nước đã vơi chưa miền Tây mình lúa chín
Tháng Mười ơi...tháng Mười sao bịn rịn
Rứt sợi tơ trời hong nỗi nhớ chẳng hề khô

Thương lòng mình như cơn sóng lô xô
Chẳng phút tịnh yên được là mình dăm ba phút
Ở đầu sông...thương cuối sông heo hút
Sống hết cho người...
Dù...
Như nắng phôi pha...!

Ta cô đơn giữa cõi người ta
Một kiếp phù sinh trả nợ đời chưa hết
Đời trắng đen , lòng người như rắn rết
Quỵ té trên đường ...ta khóc chỉ mình nghe!

Có ai tìm cho ta tan tác một lời ve
Nhặt cánh phượng vào thu trôi về miền ký ức
Ôi...ta ơi sông dài buồn rưng rức
Xa khuất đâu rồi yêu dấu thuở mười lăm

Nên bây giờ ta hoá đá buồn căm
Lặng lẽ buồn tênh nghe hạt mưa vỡ nhoà bong bóng
Con tim cằn khô...
Không còn ai mong ngóng
Xơ xác...
Hao gầy...
Cay đắng...
Sẽ rồi qua...!

Ta bây giờ...
Ta...
Vay mượn mùa qua