GỬI NGƯỜI CHÂU ĐỐC
Tôi yêu cái nơi tôi chưa hề một lần ghé đến
Ở đó có những đầm sen
đêm thao thức tiếng ểnh ương
Quê của em có bao nhiêu con đường
Sang mùa nước lớn
Phố chợt hoá thành sông
Ngăn cách những chàng trai cô gái
Dạo phải lòng
Tôi yêu thành phố từng ẵm bồng,nâng niu em
Một thời tuổi nhỏ
Yêu tiếng ca vọng cổ đặc sản miền Tây
Long xuyên,Long xuyên..
Con gái nói chuyện cứ hay như
Lời ru của mẹ
Dân Nam bộ thật thà
Mặn mà,chơn chất
Giữa giòng đời tấp nập
Cứ lớn dần...
Nỗi khao khát một lần em
Qúy Phong Bùi
dân miền tây chơn chất lắm anh ơi
nói năng thiệt thà như bông bầu bông bí
nắng mưa hai mùa ngọt ngào thêm điệu lý
ca dao mặn nồng thơm đẫm giọt mồ hôi
đến hẹn lại về
con nước lạnh lùng trôi
đỏ quạch phù sa thương con sông bên bồi bên lỡ
điên điển vàng bông bời bời thêm nỗi nhớ
người chân trời
em góc núi xa xôi…
mùa lũ về
bảy núi nước luồn trôi
con cá rô non cũng quảy đuôi tìm đường ra phố
cô gái Chăm bâng khuâng che nghiêng Matơrưng bên nắng chiều loang lỗ
nhịp thoi buồn theo tiếng võng xa ru
mùa lũ về con nước gọi chiều thu
gợi chút nôn nao nhìn mây trời lãng đãng
ăn con cá nướng trui nhớ cọng rau thơm xứ Quảng
bưng tô bún nước lèo thèm trái ớt cay xanh
chẳng phải quê mình cùng mùa lũ sao anh
sông Hậu nước lên thương Thu Bồn nước réo
ở hai đầu quê hương con tim cùng đau héo
vạt nắng không về cho cây lúa trĩu oằn bông
miền tây thật hiền …anh có về không
ngắm ngã ba sông chiều về nghiêng sắc núi
để thương em một đời lầm lũi
lặn lội thân cò nên mắc cạn cả đời trăng
anh có về nghe phố núi mưa giăng
ập ù tiếng chim cu thêm yêu quê mình tha thiết
một đời ngược xuôi …
tim đau cạn kiệt
gác lại thăng trầm…
một lần…
về Châu Đốc nghe anh…!
nói năng thiệt thà như bông bầu bông bí
nắng mưa hai mùa ngọt ngào thêm điệu lý
ca dao mặn nồng thơm đẫm giọt mồ hôi
đến hẹn lại về
con nước lạnh lùng trôi
đỏ quạch phù sa thương con sông bên bồi bên lỡ
điên điển vàng bông bời bời thêm nỗi nhớ
người chân trời
em góc núi xa xôi…
mùa lũ về
bảy núi nước luồn trôi
con cá rô non cũng quảy đuôi tìm đường ra phố
cô gái Chăm bâng khuâng che nghiêng Matơrưng bên nắng chiều loang lỗ
nhịp thoi buồn theo tiếng võng xa ru
mùa lũ về con nước gọi chiều thu
gợi chút nôn nao nhìn mây trời lãng đãng
ăn con cá nướng trui nhớ cọng rau thơm xứ Quảng
bưng tô bún nước lèo thèm trái ớt cay xanh
chẳng phải quê mình cùng mùa lũ sao anh
sông Hậu nước lên thương Thu Bồn nước réo
ở hai đầu quê hương con tim cùng đau héo
vạt nắng không về cho cây lúa trĩu oằn bông
miền tây thật hiền …anh có về không
ngắm ngã ba sông chiều về nghiêng sắc núi
để thương em một đời lầm lũi
lặn lội thân cò nên mắc cạn cả đời trăng
anh có về nghe phố núi mưa giăng
ập ù tiếng chim cu thêm yêu quê mình tha thiết
một đời ngược xuôi …
tim đau cạn kiệt
gác lại thăng trầm…
một lần…
về Châu Đốc nghe anh…!
Quyên xưa