Chỉ mình ta thao thức
Hà cớ chi nghe nhói đau lồng ngực
Nghe con nước vỡ bờ từ quê mình tràn tới Atlanta
Con sáo bay xa
Vượt đại dương qua nửa vòng trái đất
Đêm sao buồn ngây ngất
Con sáo sổ lồng sao lại nhớ mùa xưa
Thu dợm về màu lá đỏ lưa thưa
Không một chút bùn vương sau cơn mưa như miền phù sa châu thổ
Nỗi nhớ không nguôi nhạt nhoà mưa bến đổ
Thương lắm con đò trôi giạt bão bùng xa
Đêm lạnh lùng thèm nghe tiếng ngân nga
Điệu lý mười thương hay vài câu vọng cổ
Trót đa đoan nên thiên đường cũng khổ
Bởi đoạn trường nên hạnh phúc mong manh
Đêm nằm nghe ...đêm ...tích tắc vây quanh
Chỉ có tiếng thông rì rào thêm nhớ quê da diết
Nhớ giọng rao hàng đêm ôi sao mà tha thiết
Xa lắc chân trời...hụt hẩng một vì sao
Đêm đừng dài ngày xin hãy qua mau
Ngày tháng cứ bình yên chờ loài chim phiêu lãng
Chiếc lá sai mùa cô đơn trong sương chiều bảng lãng
Tôi gọi mặt trời...tôi nhớ Đất Phương Nam...!!!
10 nhận xét:
Sáo gì bay dử vậy em
Nửa vòng trái đất ai thèm bay đâu
Chiều xa thu rót thêm sầu
Đường bay đã mỏi nghìn câu vỗ về...
Sang thăm em, mong sáo bay về vui vẻ nhé.
Q sẽ sớm về thôi.Ngày tháng luôn bình yên Mẫn nhé!
Giờ thì QX chắc đã thấm thía nỗi buốn xa quê rùi phải không ? hihihih Bài thơ thật hay đó QX !
Chúc em ngày 20/10 đẹp nhất em nhé.
Quên hương là chùm khế ngọt
đi xa là nhớ thật nhiều chị ơi!
=======
Em thăm chị nè
chúc chị bình an
Quá thấm thía rồi SN ạ, dù biết rằng sẽ quen nhưng sao vẫn nặng lòng làm thân xa xứ.Chúc SN luôn vui và mong gặp lại thường luôn nhé!
Cảm ơn Mẫn nhiều, chúc một nửa của Mân luôn ấm áp yêu thương
Quê hương mỗi người chỉ một, phải vậy không Niềm Tin. Luôn vui em nhé!
Đăng nhận xét