Thứ Ba, 1 tháng 1, 2013

CÓ GÌ ĐÂU...! CÓ GÌ ĐÂU...!

Hình ảnh: CÓ GÌ ĐÂU...! CÓ GÌ ĐÂU...!
Có gì đâu sao mình bỗng bâng khuâng
 những hạt cát sau cùng của dòng thời gian đang rớt rơi vội vã
có gì đâu khi nghiêng vai để lại một năm đa đoan vất vả
hít một hơi dài…
lặng lẽ một mình …
nghe oằn nặng… một năm sau.

Có gì đâu …không ai cắt cứa mà đau
chiếc lá vàng khô ôm mùa đông bên vệ đường hiu hắt
chẳng chờ ai mà nắng chiều lơ ngơ không tắt
mùa cợt đùa trên sợi tóc xơ phai

Có gì đâu mà hốt hoảng chiều nay
những làn gân xanh ô dề đã hằn sâu trên tay sợi ngang sợi dọc
từng nơ ron thần kinh dần như khô khốc
cô đơn… ngồi nhớ chiêm bao…!

Có gì đâu vạt nắng muộn màng, vạt nắng hư hao
vạt nắng muốn ngủ yên trong tận cùng sâu thẳm
vạt nắng gọi bình yên dù đời không còn bao lắm
ôi..! vạt nắng muộn màng  tôi…!

Có gì đâu tờ lịch cuối cùng còn níu lại mùa trôi
nghe vó ngựa chồn chân nhịp buồn đêm trở gió
đồng vọng thung sâu lời ăn năn một đời không dám ngõ
xa tít chân trời là khao khát hạt mưa xanh

Có gì đâu…đời vốn dĩ mong manh
như sợi khói đốt đồng chiều nao lạc trôi trong mắt
chim én chao nghiêng trời mùa xuân xanh ngắt
lộc biếc mai vàng hong lại nhé niềm tin

Có gì đâu…rồi sẽ thấy bình minh…
                                           Ngày cuối cùng của một năm
                                                       Quyên xưa



Có gì đâu sao mình bỗng bâng khuâng
 những hạt cát sau cùng của dòng thời gian đang rớt rơi vội vã
có gì đâu khi nghiêng vai để lại một năm đa đoan vất vả
hít một hơi dài…
lặng lẽ một mình …
nghe oằn nặng… một năm sau.

Có gì đâu …không ai cắt cứa mà đau
chiếc lá vàng khô ôm mùa đông bên vệ đường hiu hắt
chẳng chờ ai mà nắng chiều lơ ngơ không tắt
mùa cợt đùa trên sợi tóc xơ phai

Có gì đâu mà hốt hoảng chiều nay
những làn gân xanh ô dề đã hằn sâu trên tay sợi ngang sợi dọc
từng nơ ron thần kinh dần như khô khốc
cô đơn… ngồi nhớ chiêm bao…!

Có gì đâu vạt nắng muộn màng, vạt nắng hư hao
vạt nắng muốn ngủ yên trong tận cùng sâu thẳm
vạt nắng gọi bình yên dù đời không còn bao lắm
ôi..! vạt nắng muộn màng  tôi…!

Có gì đâu tờ lịch cuối cùng còn níu lại mùa trôi
nghe vó ngựa chồn chân nhịp buồn đêm trở gió
đồng vọng thung sâu lời ăn năn một đời không dám ngõ
xa tít chân trời là khao khát hạt mưa xanh

Có gì đâu…đời vốn dĩ mong manh
như sợi khói đốt đồng chiều nao lạc trôi trong mắt
chim én chao nghiêng trời mùa xuân xanh ngắt
lộc biếc mai vàng hong lại nhé niềm tin

Có gì đâu…rồi sẽ thấy bình minh…
                                           Ngày cuối cùng của một năm
                                                       Quyên xưa



8 nhận xét:

Tinhtho nói...

Có gì đâu ! Có chi đâu,
Thời gian trôi, để bạc đầu nhớ nhung.
Mắt xanh cứ dõi mông lung...
Mặc cho câu tứ xuôi cùng tháng năm !

Đêm thật ấmap1 bạn nhé !

Unknown nói...

Oh....gặp lại QX rùi...mùng quá..

Unknown nói...

có em qua thăm chị nè ...chị iêu ơi

THU GIANG nói...

Chị làm bài thơ nào nghe cũng cứ nao nao..như đoạn này:
"Có gì đâu…đời vốn dĩ mong manh
như sợi khói đốt đồng chiều nao lạc trôi trong mắt
chim én chao nghiêng trời mùa xuân xanh ngắt
lộc biếc mai vàng hong lại nhé niềm tin.." !

Unknown nói...

Có gì đâu chút xa xăm
chỉ là cơn gió âm thầm đưa mây
trĩu buồn ngày rớt trên tay
câu thơ nghe nhói hao gầy hồng nha...

Ngày mới luôn an lành bạn nhé!

Unknown nói...

Qx cũng rất vui khi gặp lại Jack.
Nhớ sang thăm nhau thường Jack nhé!
Năm mới nhiều yêu thương , hạnh phúc và an lành nhé bạn thân!

Unknown nói...

Nhất định phải có em yêu chạy đến với chị chứ, không thì...hic..hic...!
Trân ơi, chị bị hack nick từ tối hôm 2.1.2013, chị đã thông báo công khai trên Facebook.Vậy mà họ lại dùng nick của chị để hack thêm pass của nhiều bạn khác , trong đó có anh Bình Địa Mộc...Chán ghê em oi!May mà bài vở chị đã chuyển qua blogspot hết rồi chứ nếu không thì chẳng biết làm sao nữa.Chỉ mong bạn bè cảnh giác đừng để bọn hacker tiếp tục dùng nick của chị để tung hoành.
Chị luôn mong em tươi trẻ và hạnh phúc với mọi ngày.
Đừng bỏ quên chị đấy nhé em yêu!

Unknown nói...

Thơ là tất cả những trở trăn của một người đàn bà đa đoan nên dù muốn dù không thơ chị vẫn phảng phất những nỗi niềm đấy em yêu.
Mong em bình yên và luôn thành công trong cuộc sống.