Chủ Nhật, 26 tháng 1, 2014

TÍCH TẮC...GỌI BÌNH AN !



TÍCH TẮC...GỌI BÌNH AN
khi con tim run rẫy mong manh và dòng đời cứ cuốn xoay vô tình nghiệt ngã
khi con tim như hoá đá
ta vẫn muốn ôm đàn lặng lẽ hát tình ca
tháng mười hai hờ hững trôi qua
từng tờ lịch cuối cùng rơi nhịp buồn hiu hắt
ta nhớ phố ven sông chiều trong ngăn ngắt
tim tím ven đường Bằng Lăng thổn thức ngóng chờ ai
ta sẽ về thức một đêm say
ấm áp mùa xuân bập bùng bên ánh lửa
ta sẽ hát thật vang mặc trời nghiêng ngữa
quên hết sự đời ....như cơn gió đi hoang
cuối cuộc đời ta chỉ muốn lang thang
tóc xoã gió bay chân trần tìm về chốn quạnh hiu bình  yên nghe con tim ca hát
sau bao mùa bỏng rát
thắp lửa tim mình khao khát gọi mùa xưa
bây giờ  nắng đã vàng chưa
vàng như nỗi nhớ già nua ta vẫn hay gởi về chốn ấy
lẩm cẩm trong ta mùa về như thế đấy
chợt nhớ...chợt buồn... chợt khóc nắng chiều xa
.....
quẳng hết chuyện ngày qua
ta về bình yên tìm yêu thương thật hiền như cổ tích
tìm lại  ta vùi sâu trầm tích
một góc thiên đường...
tắc tích ...
đợi chiều sang...
bình an...
bình an...!

QX

Không có nhận xét nào: