Chưa phải là mùa thu
Sao vàng rơi sắc lá
Đơn côi chiều, nghe thu rất lạ
Hoàng hôn nhẹ rớt trên tay
Ừ thì thôi còn một chút men say
Cứ dứt day ủ mềm trong đáy cốc
Chếch choáng ngựa thồ mùa sang nghe lóc cóc
Trễ tràng một lần sang sông
Mùa thu cõng vàng lá rớt bên song
Tôi cõng đời trên vai đi trốn tìm quá khứ
Bạc phếch mùa trăng lãng tử
Thung sâu đồng vọng chênh chao
Chim sẻ thật hiền nghiêng ngóng lao xao
Nhặt cọng rơm khô bện thành thu cổ tích
Tôi nhặt tên tôi vùi sâu trong hoang tịch
Vá lại mảnh đời trót đã cong vênh
Chưa phải thu về sao ký ức chông chênh
Tôi van tôi từ niềm đau đọng lắng
Cứ quên đi dù giả vờ thinh lặng
Tím hồn thương đau
Chưa phải thu sao nhấm nháp cả đời nhau
Nghe gió đánh bờ tim đau thăn thắt
Mùa cong queo sao trời xanh ngăn ngắt
Ôi ! Mùa thu xanh xao
Ừ thì thôi cứ bấu víu chút nôn nao
Còn sót lại mùa thu lìm lịm chín
Con chim sẻ một đời thôi bịn rịn
Nhặt sợi tơ vàng
Cột mùa thu miên man…
Chiều 11.4.2012
Quyên xưa
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét