Thứ Bảy, 15 tháng 12, 2012

TỰ TÌNH THÁNG GIÊNG.





 

Có những sớm mai nghe lòng bình yên đến lạ
Bình yên ngọt ngào sau cơn bão giông!

Có chút nắng tháng giêng cho má em hồng
Có những bàn tay ngại ngần ươm mầm lộc biếc
Tình đã mù khơi chẳng còn chi nuối tiếc…
Hoa cỏ dịu dàng bên thềm cũ mùa sang

Thả theo dòng con thuyền giấy đa đoan
Hoàng Hạc bay bỏ chiều xưa xa lắc
Hun hút triền sâu vùi tên nhau quặn thắt
Ngõ thuôn nhạt nhòa mùa hoa tím hư hao !

Đời đã dài đâu… sao cứ đọa đày nhau
Tưởng rằng đã quên… sao lòng nghe vẫn nhớ
Đưa người đi…nghẹn ngào trăm mạch thở
Chiều muộn màng hoàng hôn tím nôn nao

Ừ !Thôi một đời ta ngụp lặn tìm nhau.
Hạnh phúc dần tan như chiều mưa bong bóng…
Còn lại gì trong đời nhau mục rỗng…!
Một thoáng vỗ về cho ngày tháng chênh chao

Có chút sóng cồn cào bờ tim trót xanh xao
Có lặng lẽ mình em tháng giêng về hong tơ rối
Người hãy bình yên trong lời kinh em sám hối
Còn một chút ngậm ngùi xin dấu lại sau lưng !

Tháng giêng về rồi sao lòng cứ rưng rưng !
Một chiếc lá không níu được mùa qua vội vã !
Ta không níu đời nhau trong vòng xoay nghiệt ngã !
Tháng giêng về rồi…quên …hay nhớ… mùa ơi…!!
                         Chiều 23 Tết
                                qx


Không có nhận xét nào: