Thứ Bảy, 22 tháng 12, 2012
KHI CƠN LŨ QUA ĐI...
Khi cơn lũ qua đi..
.những cánh đồng chỏng chơ
như thiếu phụ không chồng
nhà hoang trống gió
Khi cơn lũ qua đi...
xóm làng xơ xác
tiếng gà gáy trưa
nghe thêm buồn chao chác!
Khi cơn lũ qua đi...
ngổn ngang nhiều đê bao vỡ nát
vườn qúyt nhà ai gầy trơ phơi gốc
chạnh lòng giọt nắng đưa nghiêng
Khi cơn lũ qua đi...
những vành khăn sô quấn lên đầu vội vã
ê hề từng mảnh đời tả tơi khâu vá
con sóng chao lòng nhuộm trắng khoảng trời xa
Khi cơn lũ qua đi...
có anh, có em,có bao người…quên mình chống lũ
những cái tên đã trở thành bất tử
sỏi đá khô cằn bỗng chốc nở trăm hoa
Khi cơn lũ qua đi...
bàn tay chung một bàn tay lợp thêm từng mái lá
đổ nát bộn bề - trường cũ lại mọc lên
cầu nhỏ bắc qua, xanh biếc một dòng kênh
trâu lại ra đồng thong dong gặm cỏ
Khi cơn lũ qua đi...
mảnh vườn tôi , mảnh vườn anh hoa hồng lại nở
ánh mắt quen sơ , nụ cười bao dung rộng mở
thơm ngát hương đời
phơi phới dệt tình ca…
QX
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét