*
Em cứ đi...đi về phía không anh
Cuối con đường không còn ai đợi
Cánh buồm xa không còn chấp chới
Em lạc loài anh !
Em cứ đi lầm lũi đợi mùa xanh
Chiếc lá sang mùa không làm em bối rối
Chút mưa ngoan sao lòng nghe bổi hổi ?
Gọi tên anh...
Em ngậm ngùi chân trần đi về hướng không anh
Ngọt ngào phù sa miền đồng bằng châu thổ
Xâm xấp niềm tin con tim cong vênh loang lổ
Cút bắt cuộc tình mong manh
Em nghẹn ngào bới tìm từng ngăn đời bỗng chốc không anh
Tập làm quen với những điều giản đơn trước đây cứ ngỡ là không thể
Nỗi cô đơn cứ thít chặt vào tim điếng đau không xuể
Chung chiêng môi mềm chung chiêng mắt liếc chung chiêng nét cười...đau !
Ừ ! Em cứ đi dù đã trót lạc mất nhau
Liêu xiêu chiều trôi muộn màng trong tê mỏi
Dại dột trong em một đời luôn nông nổi
Là một đời lặng lẽ...
Đi ngược mặt trời...
Về phía không anh...!
Đêm 23.05.2012
Quyên xưa
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét