Chủ Nhật, 9 tháng 12, 2012

THÁNG CHẠP VỀ.





Tháng chạp về…
vàng thau từng sợi nắng
Hanh hao nhành Cúc đắng
gió chướng bạc màu
sợi tóc trăm năm…

Tháng chạp về…
bầy sẻ lặng căm
cô đơn…
nhặt từng dây tóc rối
con nhện giăng tơ
chùng dây hấp hối
mòn hơi…

Tháng chạp về
ngõ vắng chơi vơi
ta- ngựa già liêu xiêu thồ thơ lên núi
trái mơ xanh một đời dấm dúi
sóng sánh men chiều
đời hóa…xanh rêu…

Tháng chạp về
một chút cô liêu           
dấu chim Gi hằn sâu vội vã
ta khóc đời ta
niềm đau nghiệt ngã…!
tháng chạp về rồi
lặng lẽ…
một mình thôi…!!!
QX

1 nhận xét:

Khương Nguyễn nói...

Bài thơ hay quá chị ơi, thích nhất hình ảnh "ngựa già liêu xiêu thồ thơ lên núi"... Cô đơn quá, quạnh quẽ quá! Một công việc miệt mài, vô nghĩa nhưng đầy đam mê...

Em tiếp vài câu nhé chị

Tháng chạp về
Ta bước chậm liêu xiêu
Trên con đường xưa xa ngái
Chiếc lá vàng tê tái
Đơn độc rơi chết lạc mùa…

Tháng chạp về
Ta – kẻ tất bật với thời gian
Lại vẩn vơ với những tàn phai hấp hối
Mòn mỏi
Đợi chờ
Đời đã hóa rêu phong