Tháng ba, nắng như cháy rực
trên những cành phượng bói đầu mùa, như
những rặng san hô đỏ thắm tôi chưa một lần được chạm tay vào đấy,chỉ ước ao
thầm một lần được đến Trường Sa.
Tháng ba, tôi nhận từ bạn bè biết
bao lời chúc ngọt ngào, bao cành hồng tha thiết, bao bùi ngọt sẻ chia …
Tháng ba, tôi chỉ biết nhìn lại
những dấu chim gi để từng đêm, từng đêm nghe khắc khoải một tiếng lá rơi buồn.
Tháng ba, tôi bỗng như là người
có lỗi khi ngoài xa kia Trường Sa biển đảo thân yêu đang sục sôi lời con tim
bất khuất, kiên cường…Hàng triệu con tim , hàng triệu tấm lòng đang hướng về
biển đảo mà sao tôi chỉ biết canh cánh cho mỗi riêng mình !Tôi vô tình không nhớ nổi một Trường Sa, tôi như rơi trong guồng
quay cơm áo gạo tiền, trong nỗi đa đoan từng ngày trôi qua hoang hoải…
Tháng ba, tôi nhìn mình qua tiếng
sóng Trường Sa dội về để thấy mình sao
nhỏ nhoi, ích kỷ khi còn so đo , chấp nhứt từng câu , từng hành vi ứng xử trong cuộc sống đời thường. Sao không mở lòng
ra để yêu thương và tha thứ ? Sao không cùng nhau nhìn về Trường Sa đang đau
đáu chờ con trong mắt Mẹ, đang quặn thắt từng giờ mong ngóng tin chồng trong
tim Chị, tim Em !…
Tháng ba ồn ào với biết bao nhiêu
lời hoa mỹ tung hê mừng ngày Phụ Nữ…Tháng ba vẫn xiêm áo lượt là , đời vẫn thản
nhiên nhìn thời gian trôi qua hờ hững.Tháng ba, người ta vẫn xoi mói tìm tòi để đấu đá và dẫm đạp lên
nhau mà quên rằng đã có một thời mình cùng
chung vai gắn bó .
Tháng ba vẫn lặng lẽ từng rặng
san hô thắm tươi màu máu cha anh đã vì quê hương ngả xuống .Tháng ba vẫn đêm đêm bên sóng dữ ầm ào, từng dãy đá ngầm
lặng im thao thức, ghìm chân giữ từng tấc biển quê hương .Tháng ba, từng chiếc
lá bàng đỏ bầm theo cánh gió ,dù cuống vẫn còn xanh cũng lặng lẽ buông tay vùi
mình trong cát nóng , dang tay ôm xiết vào lòng nghĩa tình vùng đất biển xa
xôi.
Tháng ba…tháng ba ơi !
Tôi tìm trong tôi những nụ hồng đã vươn lên từ phù sa miền đồng bằng châu
thổ,thoáng nhẹ hương tràm miên man Trà Sư,nụ hồng chơn chất, giản đơn như tiếng
quảy đuôi đợi mồi của con cá Ba Sa trên dòng sông Hậu, như tiếng đờn kìm rao
buồn câu Dạ Cổ Hoài Lang…ơi!Thật gần gũi thân quen mà sao khi vừa chạnh nghĩ
đến thôi mà đã thấy chao lòng.
Nụ hồng ấm áp, sắt son như tình sâu nghĩa nặng tôi kính dâng những người
Mẹ đã và đang một đời tần tảo nuôi con bằng hạt cơm Thánh Gióng để khi Tổ Quốc
cần Mẹ lại âm thầm khóc tiễn con đi…
Nụ hồng thắm đỏ sẻ chia, tôi tha thiết gởi về những người vợ cô đơn,
biết lặng lẽ nhường cho quê hương một nửa của mình khi trùng khơi biên cương
bão nổi, để từng đêm, nước mắt Chị , nước mắt Em cứ buồn rơi theo âm âm tiếng sóng.
Đừng khóc ! Đừng khóc nhé Chị, nhé Em…Sẽ có một ngày biển quê hương mình dịu êm
bóng bão, không còn dấu chân quân xâm
lược. Hải âu sẽ lại chao nghiêng như rộn rã ngày vui theo từng bước Anh về.
Nụ hồng rạng rỡ như màu nắng
tháng ba , tôi yêu thương dành cho tất cả
phụ nữ tên thế gian này. Dĩ nhiên có một phần bạn bè yêu dấu trong tôi.
Và…cuối cùng, một đóa hồng thật
dịu dàng như một lời cảm ơn từ sâu thẳm, tôi xin tặng những người chồng, người cha
đang ngày đêm gian nan giữ biển.Tặng cho những ai đã từng biết lắng nghe, hiểu
và cảm thông để có một ngày tháng ba yêu
thương, hạnh phúc đong đầy.
quyên xưa.
quyên xưa.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét