Chủ Nhật, 16 tháng 12, 2012

MÙA TẾT KHÔNG BA !



Sắp đến Tết Ta rồiKhông biết tự bao giờ tôi không còn thích Tết nữa…
Hay nói đúng ra là tôi sợ Tết, như sợ phải đối diện với thực tế đau lòng từ ngày Ba đã ra đi…ra đi thật nhẹ nhàng trong đêm không gió…Tiếng sóng Gành Hào thật khẽ khàng như mơn man, ôm ấp một linh hồn vừa trở về với biển cả bao dung…

Ba ra đi vào đêm 27 Tết. Cây mai Ba chăm chút từng ngày vẫn chưa kịp nở bung. Những hộp pháo mua về Ba săm soi,tháo rời ra từng viên, nhặt ra từng viên pháo có thể tịt ngòi, hong lại cho khô, sau cùng mới kết lại thành một dây pháo dài chắt lõi, đã không được nổ đì đùng trong đêm giao thừa năm mới. Tiếng pháo đúng ra sẽ vang rền ấm áp đêm xuân đã lạnh lùng tiễn đưa Ba trong chiều buồn mưa phùn rơi lấm tấm. Tôi đã chọn những cành mai thật đẹp để trên quan tài Ba khi mọi người lặng lẽ vốc từng nấm đất xuống mồ. Con gái út luôn hiểu Ba, muốn Ba mang theo một chút những gì Ba yêu quý…Ba đã bỏ lại tất cả sau một đời xuôi ngược , thăng trầm.Ba mang theo được gì ngoài một hình hài sẽ dần mục ruỗng theo thời gian, sao một đời vẫn luôn vất vả vậy Ba ơi!!!

Những ngày Tết có Ba, nhà tôi dù ít người nhưng vẫn luôn rộn ràng không khí Tết.Mọi việc lau chùi, bày trí, chuẩn bị cho Tết đều một tay Ba lo liệu, từ cành mai , từ viên pháo , từ bộ lư đồng,từ chiếc bàn dài luôn đầy đủ sắc màu của trái cây , hoa và nước ngọt, từ những chiếc vĩ đan bằng lá dừa cho Mẹ phơi bánh tráng…Đâu đấy đều được Ba sắp đặt chỉn chu…

Ảnh: Dương Tấn Long

Kinh tể gia đình ngày một khó khăn hơn sau 1975, dù vậy ngày Tết của chúng tôi vẫn đầy đủ những hương vị rộn rã ngày xuân, Ba Mẹ đã gói ghém để luôn giữ được nếp nhà luôn bình yên, ấm áp.Nồi bánh tét vẫn reo vui ngọn lửa bập bùng trong đêm trừ tịch…những cây mai vàng vẫn còn đầy ở quanh sân , dù có túng thiếu Ba vẫn không chịu bán đi dù chỉ là một gốc mai già.
 
 
Ba mất đi, Mẹ về ở với chị hai tại Mang Thít Vĩnh Long.Tôi hình như không còn mùa Tết nữa…Chỉ còn những gốc mai già cằn cỗi lẵng lẽ nghe tiếng Xuân khắc khoải tìm về trong khu vườn hạnh phúc đã hóa xanh rêu…!!!
Tôi vẫn nghe Xuân đến dịu dàng khi từng đàn én nhỏ chao nghiêng…Tôi luôn nhớ hoài về những mùa Xuân xưa cũ có tiếng pháo nổ đì đùng rộn ràng xóm vắng.Tôi nhớ dáng Ba Mẹ lui cui chuẩn bị cho ba ngày Tết thật bình yên…


Nên...tôi sợ lắm những ngày Xuân tôi chỉ có một mình…!!!
                                                        QX




1 nhận xét:

Velvetng nói...

Hic hic, e cũng sợ rồi ngày đó sẽ đến lắm chị ơi.