Chủ Nhật, 23 tháng 12, 2012

ĐỒNG BẰNG GIÊNG.









Giêng vẫn còn ửng rực nụ tầm xuân
Con chim ngói ngoài đồng vẫn lượm từng hạt nhớ *
Giêng hanh hao, nghẹn ngào trăm mạch thở
Một chút gió đồng bằng tha thiết gói giêng ai .

Sóng Cổ Chiên dội về đau nhói miếng gừng cay !
Đêm từng đêm trái bần chua thao thức
Mùi gạch chín nồng nàn sao day dứt
Hoa mướp thật hiền vàng ngợp bến sông quê .

Giêng đồng bằng trăng lịm chín đê mê
Ngồn ngộn ngực trần dòng phù sa châu thổ
Đồng bằng xa xăm thương làm chi thêm khổ !
Con sáo gọi đò sao chẳng thấy người đưa?!

Bến sông buồn im ắng, tiếng gà trưa
Một chút nắng xuyên nghiêng cũng đủ làm chênh chao nỗi nhớ
Đồng bằng ơi! Không xa sao trắc trở ?
Như truông nhà Hồ , như phá Tam Giang !

Chấp chới cánh diều đau xót lý tình tang
Chiếc áo vá quàng đẫm mồ hôi của đất
Giêng phù sa mùi rơm khô ngây ngất
Con cá thòi lòi ngầy ngật nhớ mùa xưa

Giêng sẽ lại về theo ngày tháng thoi đưa
Em vẫn mù tăm theo lời ru của sóng
Lý chim quyên vẫn khàn hơi cháy bỏng
Tao tác gọi đồng bằng lãng đãng khói hoàng hôn !

Giêng ơi giêng!Sao cứ mải bồn chồn!!!

                Chiều 03.02.2012
                    Quyên xưa

Không có nhận xét nào: