Chủ Nhật, 23 tháng 12, 2012

MƯA XANH.




123tagged.Com


Những mầm non đang lặng lẽ cựa mình
Sợi tóc trắng từ tận cùng xôn xao mùa nghịch
Âm âm ngày rơi trầm tích
Tiếng dế đầu mùa gọi giấc mơ xanh.

Mòn mỏi một đời rồi cũng chỉ loanh quanh
Âm thầm ngày nắng, âm thầm đêm mưa, âm thầm cuộc tình xa khơi chìm khuất
Khúc ve buồn vườn xưa thêm day dứt
Vô thường...Vô thường …Ta !

Có những điều tưởng rằng đã qua
Sao cứ trở trăn chờ đêm vô thức
Buốt đau từng ngăn ngực
Rã rời cơn mưa nghiêng

Tôi bỗng nghi ngờ sự huyễn hoặc của nhân duyên
Người đến rồi đi lạnh lùng trơ đá
Thương ghét giận hờn cứ dậm bồi lên mặt nạ
Tôi hoài nghi tôi !

Những chồi non vẫn lặng lẽ cựa mình
Con dế vẫn ngân nga bài tình ca bất biến
Tôi phù du một đời hiển hiện
Trên tay đời vẫn xanh

Môi vẫn hồng dù tình mong manh
Mặt trời vẫn lên dù trần gian hấp hối
Mùa không tên mùa như đến vội
Ngọt ngào cơn mưa xanh. Chiều 31.3.2012
                               Quyên xưa

Không có nhận xét nào: