"Ví dầu tình bậu muốn thôi
Bậu gieo tiếng dữ cho rồi bậu ra"
Câu ca dao vẫn bình dị mượt mà
Sao tê tái đêm mùa đông trở gió…?!
Tình là chi …có không - không có…?!
Hư…Ảo…Mặn …Nồng…
Chỉ là chút…
Véo von…!
Mới quen nhau trái ấu cũng tròn
Chia tay nhau trái bòn bon cũng méo
Đêm nằm nghe sông Cổ Chiên sóng réo
Đỗ quyên buồn thêm nao niết từng canh
Em dịu dàng như hoa bưởi , hoa chanh
Đậu xuống vai ai một hôm nào không biết
Hoa cỏ mềm môi đã ươm mầm ly biệt !
Hun hút sông dài gió bấc gọi tên nhau
Cổ tích đời mình mải mãi chuyện trầu cau
Trần thế đảo điên ngọt ngào câu sám hối…
Di Đà ơi…!!! Biết bao lời gian dối…
Gian dối…! Thật lòng…! Như một giấc chiêm bao !
Còn được bao ngày …sao cứ mải chanh chao…?
Em quắt quay trong vòng xoay nghiệt ngã…!
Thôi cứ hong khô con tim loài hoang dã
Máu đã cạn nguồn… em cứ vẫn từ bi…!
Thân xác dập bầm…em cứ vẫn tin đi…!
Con bồ câu vẫn hiền như từng viên sỏi nhỏ
Cọng rơm khô vẫn mềm như hoa cỏ
Em vẫn dịu dàng…dù không phải chiêm bao...!
Em vẫn dịu dàng…
Dù băm nát …
Đời nhau…!!!
Cảm ơn mùa đông 2011
qx
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét