Thứ Bảy, 22 tháng 12, 2012

KHÔNG ĐỀ...






Áp thấp nhiệt đới đã về . Trời cứ nắng rồi mưa, cứ mưa rồi nắng. Chút nắng mong manh, nhẹ nhàng như nhắn nhủ, như trách hờn cơn mưa sao lỗi hẹn, cơn mưa sao không thể đợi chờ, để vạt nắng chiều xa đành phôi pha theo ngày tháng lãng quên...

Bây giờ , trời đang xám xịt ngoài kia, từng chiếc lá chao đảo, ngả nghiêng rồi vật vờ rơi đầy trước ngõ. Chiều buồn tênh , hụt hẩng. Chiều như im ắng hơn khi không nghe tiếng chim chìa vôi lích rích gọi bầy ...và... cây khế sau vườn như cũng bâng khuâng, xôn xao chờ một tiếng chim tìm về dù là rất khẻ... khẻ thôi...

Lòng tôi chợt chùng xuống bất ngờ như bài hát buồn ở hợp âm mi thứ. Những hỉ, nộ, ái, ố đời thường bỗng chốc như đã được gió cuốn đi. Tôi tịnh tâm nhìn lại tôi xưa, tôi tịnh tâm nhìn lại đời mình.

Nhìn lại để chợt rưng rưng , nhìn lại để chợt nghe hốt hoảng khi loài chim quyên hót đã khàn hơi mà núi đồi xưa vẫn nghìn năm đơn lẽ, khi thân cò một đời thôi lặn lội , mà bến sông xưa vẫn quạnh hiu chờ ai khắc khoải tiếng kêu đò.

Chiều nay , chim quyên lại khàn hơi hót mãi... một mình...
                                                QX

Không có nhận xét nào: