Xuân xôn xao em mắt biếc môi hồng
Chiều tan trường hoa sao bay trong gió
Nghe tiếng guốc khua đều vang lối nhỏ
Xe đạp một mình ta lặng lẽ theo em...
Áo lụa mềm như một dòng sông
Nghe tiếng sóng vỗ bờ tim thao thiết
Ai sang sông gọi đò thêm da diết
Con sáo chao lòng con sáo đã sang sông…!!!
Hè ngẩn ngơ buồn phượng xơ xác ngoài song
Ve râm ran ngân buồn thêm điệu lý
Bảng phấn tường vôi không em buồn âm ỉ
Bàn ghế nghẹn ngào thương vết khắc tên ai…!!!
Mưa đầu mùa…Mưa trắng xóa…Mưa bay…
Con phố nhỏ đưa em về... thêm nhớ
Mơ một thoáng em về như hơi thở
Dáng ai gầy như vạt nắng mong manh…
Thu về chưa sao mây xám vây quanh ?
Đời dong ruổi ta một đời nặng nợ
Bên này sông, đêm về sao cứ ngỡ
Tiếng ai về nao niết gọi Đò ơi…!!!
Con sáo sổ lồng con sáo đã trùng khơi
Em phương đó có còn không mắt biếc...?
Dịu dàng thu sao nhuốm màu ly biệt...?
Lấy chồng sớm làm gì đau xót lá diêu bông…!!!
Lấy chồng sớm làm gì thêm xơ xác chiều Đông...!
Đêm trở gió lời ru thêm cay đắng !
Đời khô trất bên triền sông bến vắng
Bờ vai nào thôi đã trót hư hao...!
Hạnh phúc là một chút nắng xanh xao
Ta vội vã hong đời đêm chưa rớt
Sao loay hoay bàn tay như bất chợt
Hạnh phúc trôi vèo như chiếc lá trên sông…!!!
Nên một đời ta yêu mãi mùa Đông…
Xưa áo trắng chiều trong em môi thắm
Nay trong gió lời ru con buồn lắm....
Nên một đời ta yêu mãi mùa Đông…!!!
QX
P/S: Viết thay lời cho những ai...có cùng tâm trạng mà cứ mải lặng thinh
.....................................................................................................
Chúc Chị GIÁNG SINH Vui Vẻ . An Lành